HÔN Trời đã sinh ra em Ðể mà xinh mà đẹp Trời đã sinh ra anh Ðể yêu em tha thiết Khi người ta yêu nhau Hôn nhau trong say đắm Còn anh, anh yêu em Anh phải ra mặt trận Yêu nhau ai không muốn Gần nhau và hôn nhau Nhưng anh, anh không muốn Hôn em trong tủi sầu Em ơi rất có thể Anh chết giữa chiến trường Ðôi môi tươi đạn xé Chưa bao giờ được hôn<br style="font-weight: bold;color: rgb(153, 0, 0);
Cuộc sống hàng ngày nhỏ nhen tàn bạoRác rưởi gia đình miếng cơm manh áoTàn phá con ngườiNhững mơ ước thời xưa như con chim gẫy cánhRũ đầu chết ngạt trong bùnNăm tháng mài mòn bao nhiêu khát vọngCha đã dạy con một bài học lớn<br style="font-w
Lên Côn Sơn - Khương Hữu Dụng.Lên đỉnh Côn Sơn tìm Nguyễn TrãiTrên đầu xanh ngắt một bầu khôngBàn cờ thế sự quân không độngMà dấy quanh mình nỗi bão giông.(1980)
Những bóng người trên sân ga - của Nguyễn Bính.Những cuộc chia lìa khởi tự đâyCây đàn sum họp đứt từng dâyNhững đời phiêu bạt thân đơn chiếcLần lượt theo nhau suốt tối ngày.Có lần tôi thấy hai cô gáiSát má vào nhau khóc sụt sùiHai bóng chung lưng thành một bóng"Đường về nhà chị chắc xa xôi ?"Có lần tôi thấy một người yêuTiễn một người yêu một buổi chiềuỞ một ga nào xa vắng lắmHọ cầm tay họ bóng xiêu xiêu.Hai người bạn cũ tiễn chân nhauKẻ ở sân toa kẻ dưới tàuHọ giục nhau về ba bốn bậnBóng nhòa trong bóng tối từ lâu.Có lần tôi thấy vợ chồng aiThèn thẹn chia tay bóng chạy dàiChị mở khăn giầu anh thắt lại:"Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!"Có lần tôi thấy một bà giàĐưa tiễn
Đường về quê mẹ - Đoàn Văn Cừ.U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân,Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần,Lại dẫn chúng tôi về nhận họBên miền quê ngoại của hai thân.Tôi nhớ đi qua những rặng đề,Những dòng sông trắng lượn ven đê .Cồn xanh, bãi tía kề liên tiếp,Người xới cà, ngô rộn bốn bề .Thúng cắp bên hông, nón đội đầu,Khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâuTrông u chẳng khác thời con gáiMắt sáng, môi hồng, má đỏ au .Chiều mát, đường xa nắng nhạt vàng,Đoàn người về ấp gánh khoai lang,Trời xanh cò trắng bay từng lớp,Xóm chợ lều phơi xác lá bàng.Tà áo nâu in giữa cánh đồng,Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng.Bóng u hay bóng người thôn nữCúi nón mang đi cặp má hồng.Tới đường làng gặp những người quen.Ai cũng khen u nết thảo hiền,<br sty
...Anh công an nơi ngã tư đường phố Chỉ đường cho xe chạy xe dừng Rất cần cho luật giao thông Nhưng đem bục công an đặt giữa trái tim người Bắt tình cảm ngược xuôi Theo luật lệ đi đường nhà nước Có thể gây nhiều đau xót ngoài đời" LÊ ĐẠT
Màu tím hoa simHữu Loan Nàng có ba người anh đi bộ độiNhững em nàngCó em chưa biết nóiKhi tóc nàng xanh xanhTôi người Vệ quốc quânxa gia đìnhYêu nàng như tình yêu em gáiNgày hợp hônnàng không đòi may áo mớiTôi mặc đồ quân nhânđôi giày đinhbết bùn đất hành quânNàng cười xinh xinhbên anh chồng độc đáoTôi ở đơn vị vềCưới nhau xong là điTừ chiến khu xaNhớ về ái ngạiLấy chồng thời chiến binhMấy người đi trở lạiNhỡ khi mình không vềthì thươngngười vợ chờbé bỏng chiều quê...Nhưng không chếtngười trai khói lửaMà chết
CŨNG NHỮNG THẰNG NỊNH HÓT(Sau khi đọc bài: “Những thằng nịnh hót” của Maiakovski)Dưới thời kỳ Pháp thuộcNhững thằng nịnh hót nghênh ngangLưng rạp trước quan TâyBắc vợ như thangChân trèo lên danh vọngĐuôi vợ chúng điLọt theo đầu chúngBao nhiêu nhục nhằn;Nhục mất nước muôn phầnNhục cùng đất nướcvới những thằng nịnh hótMột điều đau xótTrong chế độ chúng taTrong chế độ dân chủ cộng hoàNhững thằng nịnh cònthênh thangđất sốngKhông quần chùng, áo thụngKhông thang đàn bàNhưng cònthang lưngthang lưỡiNhững mồmkhông ta
bay đâu mất...?
Trả lờiXóa:((
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaKhông bay, chỉ bị ... chết chìm.
Trả lờiXóaGiờ cho sống lại rồi :)
( Bắt phanh trần phải phanh trần
Cho may-ô mới được phần may-ô :)
Hì, dzị đó.
Trả lờiXóaThơ cũ bay theo mùa cũ
Trả lờiXóathơ nay chết ngộp mùa nay
Ta níu lại vần thơ cũ
Mới hay ngày đã qua ngày
Em đem bài hát của chị Gió mới st về đây nghe cho nó đã đã vậy há ? :))
Trả lờiXóaCảm ơn chị Gió.
Bài hát này chị tình cờ nghe từ năm ngoái ..và thích . clip chị cũng làm từ năm ngoái đấy ST .
Trả lờiXóaBài hát dễ thương hén ST
HÔN Trời đã sinh ra em Ðể mà xinh mà đẹp Trời đã sinh ra anh Ðể yêu em tha thiết Khi người ta yêu nhau Hôn nhau trong say đắm Còn anh, anh yêu em Anh phải ra mặt trận Yêu nhau ai không muốn Gần nhau và hôn nhau Nhưng anh, anh không muốn Hôn em trong tủi sầu Em ơi rất có thể Anh chết giữa chiến trường Ðôi môi tươi đạn xé Chưa bao giờ được hôn<br style="font-weight: bold;color: rgb(153, 0, 0);
Trả lờiXóaCuộc sống hàng ngày nhỏ nhen tàn bạoRác rưởi gia đình miếng cơm manh áoTàn phá con ngườiNhững mơ ước thời xưa như con chim gẫy cánhRũ đầu chết ngạt trong bùnNăm tháng mài mòn bao nhiêu khát vọngCha đã dạy con một bài học lớn<br style="font-w
Trả lờiXóa"...Nghe cha nói tương lai đầy ánh sáng Khiến lòng con bừng tỉnh một cơn mê.Quỳ lạy cha, cha lên đường ảm đạmRời Nam Quan, theo gió con bay về.
Ôi! Sung sướng, trời cao chưa nỡ tắt,Về ngay đi, ghi nhớ hận Nam Quan.Bến Kim Lăng cho đến ngày nhắm mắt,Cha nguyện cầu con lấy lại giang san..."
"... GIỐNG NÒI ẤY, NGHE LỜI OANH LIỆT CŨ
SẼ VÙNG LÊN NHƯ TRẬN GIÓ KINH HỒN ..."
HOÀNG CẦM
Trả lờiXóaTôi bước đi không thấy phố không thấy nhà Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ
TRẦN DẦN
Lên Côn Sơn - Khương Hữu Dụng.Lên đỉnh Côn Sơn tìm Nguyễn TrãiTrên đầu xanh ngắt một bầu khôngBàn cờ thế sự quân không độngMà dấy quanh mình nỗi bão giông.(1980)
Trả lờiXóaNhững bóng người trên sân ga - của Nguyễn Bính.Những cuộc chia lìa khởi tự đâyCây đàn sum họp đứt từng dâyNhững đời phiêu bạt thân đơn chiếcLần lượt theo nhau suốt tối ngày.Có lần tôi thấy hai cô gáiSát má vào nhau khóc sụt sùiHai bóng chung lưng thành một bóng"Đường về nhà chị chắc xa xôi ?"Có lần tôi thấy một người yêuTiễn một người yêu một buổi chiềuỞ một ga nào xa vắng lắmHọ cầm tay họ bóng xiêu xiêu.Hai người bạn cũ tiễn chân nhauKẻ ở sân toa kẻ dưới tàuHọ giục nhau về ba bốn bậnBóng nhòa trong bóng tối từ lâu.Có lần tôi thấy vợ chồng aiThèn thẹn chia tay bóng chạy dàiChị mở khăn giầu anh thắt lại:"Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!"Có lần tôi thấy một bà giàĐưa tiễn
Trả lờiXóaĐường về quê mẹ - Đoàn Văn Cừ.U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân,Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần,Lại dẫn chúng tôi về nhận họBên miền quê ngoại của hai thân.Tôi nhớ đi qua những rặng đề,Những dòng sông trắng lượn ven đê .Cồn xanh, bãi tía kề liên tiếp,Người xới cà, ngô rộn bốn bề .Thúng cắp bên hông, nón đội đầu,Khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâuTrông u chẳng khác thời con gáiMắt sáng, môi hồng, má đỏ au .Chiều mát, đường xa nắng nhạt vàng,Đoàn người về ấp gánh khoai lang,Trời xanh cò trắng bay từng lớp,Xóm chợ lều phơi xác lá bàng.Tà áo nâu in giữa cánh đồng,Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng.Bóng u hay bóng người thôn nữCúi nón mang đi cặp má hồng.Tới đường làng gặp những người quen.Ai cũng khen u nết thảo hiền,<br sty
Trả lờiXóaNguyệt cầm - Xuân Diệu.
Trả lờiXóaTrăng nhập vào dây cung nguyệt lạnh,Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần.Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm!Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh;Lung linh bóng sáng bỗng rung mìnhVì nghe nương tử trong câu hátĐã chết đêm rằm theo nước xanh.Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời,Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi...Long lanh tiếng sỏi vang vang hận:Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người...Bốn bề ánh nhạc: biển pha lê.Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bềSương bạc làm thinh, khuya nín thởNghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.
Say đi em - Vũ Hoàng Chương.Khúc nhạc hồng êm áiĐiệu kèn biếc quay cuồngMột trời phấn hươngĐôi người gió sươngĐầu xanh lận đận, cùng xót thương càng nhớ thươngHoa xưa tươi, trăng xưa ngọt, gối xưa kề, tình nay sao héoHồn ngả lâu rồi nhưng chân còn dẻo,Lòng trót nghiêng mà bước vẫn du dương,Lòng nghiêng tràn hết yêu đươngBước chân còn nhịp. Nghê thường lẳng lơ.Ánh đèn tha thướtLưng mềm, não nuột dáng tơHàng chân lả lướtĐê mê hồn gửi cánh tay hờ.Âm ba gờn gợn nhỏ,Ánh sáng phai phai dầnBốn tường gương điên đảo bóng giai nhânLui đôi vai, tiến đôi chân,Riết đôi tay, ngả đôi thân,Sàn gỗ trơn chập chờn như biển gióKhông biết nữa màu xanh hay sắc đỏ,Hãy thêm say, còn đó rượu chờ ta !Cổ chưa khô,
Trả lờiXóaChiếc xe xác qua phường Dạ Lạc - Văn Cao.Ngã tư nghiêng nghiêng đốm lửaChập chờn ảo hóa tà ma...Đôi dãy hồng lâu cửa mở phấn saRũ rượi tóc những hình hài địa ngụcLạnh ngắt tiếng ca nhi phách giụcTình tang... Não nuột khóc tàn sươngáo thế hoa rũ rượi lượn đêm trườngTừng mỹ thể rạc hơi đèn phù thểTa đi giữa đường dương thếBóng tối âm thầm rụng xuống chân cây...Tiếng xe ma chở vội một đêm gầyXác trụy lạc rũ bên thềm lá phủAi hát khúc thanh xuân hờ ơi phấn nữThanh xuân hờ thanh xuânBước gần ta chút nữa thêm gầnKhoảng giữa tuổi thanh xuân nghe loạn trùng hút tủyAi hủy đời trên tang trống nhỉ?Hay ác thần gõ quách nạo mồ khuya!Đảo điên... mê say... Thể phách chia lìaNghe reo mạnh, chuỗi tiền cười lạnh lẽo!Tiền rơi! Tiền rơi! chùm sao huyền diệuLấp lánh hằng hà gạo rơi! Tiền rơi!- Vàng mấy lá thừa đãi mây phủ chiếu<br
Trả lờiXóa...Anh công an nơi ngã tư đường phố Chỉ đường cho xe chạy xe dừng Rất cần cho luật giao thông Nhưng đem bục công an đặt giữa trái tim người Bắt tình cảm ngược xuôi Theo luật lệ đi đường nhà nước Có thể gây nhiều đau xót ngoài đời" LÊ ĐẠT
Trả lờiXóaDạ, dễ thương lắm.
Trả lờiXóaỦa kỳ he, chị thích cái gì , cái em ... thích cái đó hà , hehehe :))
Ngày qua ngày lại qua ngày
Trả lờiXóaTrăm hoa đua nở còn đây
Hồn thơ nhân văn mùa cũ
Bao năm chẳng chút hao gầy
Trả lờiXóaMàu tím hoa simHữu Loan
Nàng có ba người anh đi bộ độiNhững em nàngCó em chưa biết nóiKhi tóc nàng xanh xanhTôi người Vệ quốc quânxa gia đìnhYêu nàng như tình yêu em gáiNgày hợp hônnàng không đòi may áo mớiTôi mặc đồ quân nhânđôi giày đinhbết bùn đất hành quânNàng cười xinh xinhbên anh chồng độc đáoTôi ở đơn vị vềCưới nhau xong là điTừ chiến khu xaNhớ về ái ngạiLấy chồng thời chiến binhMấy người đi trở lạiNhỡ khi mình không vềthì thươngngười vợ chờbé bỏng chiều quê...Nhưng không chếtngười trai khói lửaMà chết
Trả lờiXóaNhà Thơ Hữu Loan thời còn trẻ ( Hình ST )
CŨNG NHỮNG THẰNG NỊNH HÓT(Sau khi đọc bài: “Những thằng nịnh hót” của Maiakovski)Dưới thời kỳ Pháp thuộcNhững thằng nịnh hót nghênh ngangLưng rạp trước quan TâyBắc vợ như thangChân trèo lên danh vọngĐuôi vợ chúng điLọt theo đầu chúngBao nhiêu nhục nhằn;Nhục mất nước muôn phầnNhục cùng đất nướcvới những thằng nịnh hótMột điều đau xótTrong chế độ chúng taTrong chế độ dân chủ cộng hoàNhững thằng nịnh cònthênh thangđất sốngKhông quần chùng, áo thụngKhông thang đàn bàNhưng cònthang lưngthang lưỡiNhững mồmkhông ta
Tống Biệt
Lá đào rơi rắc lối thiên thai,
Suối tiễn, oanh đưa, những ngậm ngùi.
Nửa năm tiên cảnh...
Một bước trần ai...
Ước cũ duyên thừa có thế thôi!
Đá mòn, rêu nhạt,
Nước chảy, hoa trôi...
Cái hạc bay lên vút tận trời.
Trời đất từ nay xa cách mãi,
Cửa đông,
Đầu non,
Đường lối cũ,
Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi.
Tản Đà