Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

BẠN THAM KHẢO ĐI, XEM GIÚP ĐƯỢC AI THÌ GIÚP

BẠN THAM KHẢO ĐI, XEM GIÚP ĐƯỢC AI THÌ GIÚP

Tôi có một người bạn, anh ta mắc chứng bịnh ung thư cuống phổi, cục bứu ác tính to bằng cái chén nằm ở cuống phổi. Bác sĩ nói về nhà ăn uống chờ chết, không thể cắt bỏ vì nó nằm sát với động mạch chủ. Tôi đến chơi hỏi thăm, anh ta cho tôi xem hình chụp X-Ray của cục bứu.
Anh ta đã chữa trị bệnh ung thư bằng phương pháp dưới đây: Không ăn đường, không ăn thịt, cá, cơm, chỉ uống nước xay bằng rau, củ như củ cà rốt, của cải, củ dền, cam, táo ...
Sau ba tháng uống liên tục cục bứu to bằng cái chén thu nhỏ lại chỉ còn bằng cái khu chén, sau chín tháng bứu ung thư biến mất. Bây giờ anh ta khoẻ mạnh làm việc và ăn uống bình thường. Bốn người cùng chứng bệnh ung thư như anh ta chữa bằng phương pháp chemical therapy đã chết hết rồi.
Những chi tiết của bài viết dưới đây rất đúng, tế bào ung thư khi đã không được nuôi dưỡng bằng thịt bò, đường.. thì nó sẽ chết. Nên phổ biến tài liệu này cho mọi người cùng biết....


Thân mến

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

Rộn chuyện ...

Hổm rày nghe rộn chuyện thành lập đảng điếc gì đấy, hãi quá ! nghe nội chữ đảng thôi là đã thấy ghê ghê ... nghi quá , lòng đảng khó đoán, hê hê (?) Hồi thì thiên hạ giành nhau mà vào cũng chả lọt, hồi thì ra chỉ tiêu rồi phải phấn đấu tăng tỉ lệ kết nạp đảng, rồi lên danh sách đưa đi học trung cấp chính trị hằng loạt, lại học giảm tải rất ngắn ngày, mà lắm người cũng chả thèm đi, chỉ muốn trốn, sao giống như ... giống như ... hoa tàn rượu ế quá, hehehe ...

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

Vì tôi là còm sĩ ... :)

Một ngày vui & buồn của kiếp đời còm sĩ vô danh  :)



- Tôi trãi lòng tôi với mọi người
Tình tôi tha thiết, thế nhân ơi !
Ngày vui phải đến, trời mau sáng
Hạnh phúc ngời lên mọi kiếp đời ...

- Tôi có gì đâu hiến tặng người ?
Hồn tôi u uẩn gửi trăng soi
Đường đời vạn nẽo, ngàn muôn lối
Hết khổ là vui, khấn nguyện trời!




- Tôi ước ngày mai đất nước tôi
Tim người thanh thản nở hoa tươi 
Không còn nghịch lý , không giả dối
Đảo điên, danh lợi, ác luân hồi ...

- Tôi nguyện hồn thiêng sông núi ơi!
Tổ tiên phù trợ cháu con người
Tự do, công lý, nhiều trãi nghiệm
"Bánh vẽ" * từ đây chấm dứt thôi !

-------

* Tựa một bài thơ của thi sĩ Chế Lan Viên 

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Mai sẽ là một ngày khác , hi hi ...

Một ngày sẽ khác mọi ngày ...
(đặt tạm cục gạch, tại bị bịnh rồi nên ... mần biếng viết quá :)

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

Sự tàn nhẫn đến vô nhân đạo của những người làm nghề nhân đạo.

Khi niềm tin bị đổ vỡ

Ngày 09.08.2013, 07:43 (GMT+7) 
 

Khi niềm tin bị đổ vỡ
- Xã hội nước ta những tuần qua chẳng khác gì con thuyền bị rúng động trước giông bão. Không rúng động sao được khi người dân chưa hết choáng váng trước những thông tin rùng rợn về an toàn vệ sinh thực phẩm như bún chứa tinopal, thịt bò làm bằng cao su, gạo tẩy trắng bằng hoá chất, sữa nhiễm độc thì lại bị bàng hoàng trước chuyện “nhân bản xét nghiệm” của bệnh viện Hoài Đức (Hà Nội).
Đến nước này thì đúng là khủng khiếp, bởi sự giả dối và lòng tham đã phá vỡ hết mọi rào cản, có mặt ở ngành y, ngành nghề mà bất kỳ xã hội nào và thời đại nào cũng trân trọng vì gắn liền với những điều tốt đẹp.
Trò “nhân bản xét nghiệm” của bệnh viện Hoài Đức diễn ra trong một thời gian dài. Ảnh: vtv.vn
Lừa gạt người khoẻ mạnh đã bị lên án nặng nề, huống hồ gì lừa gạt trên chính bệnh nhân, những người vốn bị bệnh tật hành hạ và chỉ còn biết đặt niềm tin ở người thầy thuốc để trông chờ một sự cứu chữa. Thế nhưng thay vì được chữa lành, họ lại bị chính những người được mệnh danh là “thiên thần áo trắng” lừa gạt trắng trợn để thoả mãn lòng tham vật chất. Điều gì xảy ra với ngành y tế nước nhà, khi một bộ phận của ngành y ngày càng bị xã hội xem thường, thậm chí lên án, vì mức độ vi phạm y đức ngày càng nặng nề? Cách đây ba tháng người dân căm phẫn với trò ăn bớt vắcxin của một nhân viên của trung tâm y tế dự phòng Hà Nội, nay còn căm phẫn đến chừng nào với chuyện “nhân bản xét nghiệm” khi sự việc diễn ra trong thời gian dài và ảnh hưởng quá nhiều người.
Diễn ra trong thời gian dài, nhưng trò “nhân bản xét nghiệm” của bệnh viện Hoài Đức chỉ vỡ lở khi một số nhân viên ở đây dũng cảm đứng lên tố cáo. 
Câu hỏi đặt ra, liệu trò lừa này còn diễn ra ở một cơ sở y tế nào khác, hoặc diễn ra dưới những hình thức khác và chưa bị phát hiện hay không? Người dân có thể đặt câu hỏi này cho dù những nhà quản lý y tế đã, đang và sẽ luôn biện minh bằng chuyện “con sâu làm rầu nồi canh”. 
Henri Frédéric Amiel, nhà triết học Thuỵ Sĩ thế kỷ 19, từng nói một câu nổi tiếng: “Xã hội tồn tại nhờ niềm tin và phát triển bởi khoa học” (Society lives by faith and develops by science). Nếu theo tinh thần này thì xã hội nước ta liệu sẽ tồn tại bằng điều gì khi niềm tin của người dân lần lượt đổ vỡ từ lĩnh vực này sang lĩnh vực khác? Ngoài xã hội con người ngày càng nhìn nhau bằng cặp mắt nghi ngờ, và sau chuyện “ăn bớt vắcxin”, “nhân bản xét nghiệm” có lẽ rồi cũng đến lúc khi bước vào bệnh viện, bệnh nhân phải nhìn người thầy thuốc với sự ngờ vực, không biết khi nào mình bị làm hại.
Vấn đề đặt ra là ai chịu trách nhiệm cho chuyện đổ vỡ niềm tin của người dân? Ngày 7.8, cơ quan cảnh sát điều tra công an Hà Nội đã khởi tố vụ án “nhân bản xét nghiệm”. Thật dễ dàng để mang những cá nhân có lỗi ra xử lý để làm gương, thế nhưng liệu sau câu chuyện này mọi chuyện sẽ không tái diễn ở một hình thức khác hay không? Trong xã hội mà niềm tin đang trở nên xa xỉ thì người dân hoàn toàn có quyền nghi ngờ vì tất cả chỉ là chuyện giải quyết phần ngọn chứ không phải từ gốc. 

Thật vậy, khi y đức là gốc rễ làm nên nhân cách của người thầy thuốc chỉ được giảng dạy một cách hình thức và qua loa trong các trường y khoa và khi người bác sĩ ra trường vẫn tuyên thệ dựa trên 12 điều y đức – rất chung chung và khẩu hiệu như nhiều nhà giảng dạy y khoa nhận định – thì có lẽ chẳng trông mong vào bất kỳ sự thay đổi nào ở ngành y tế nước nhà. Và có lẽ người dân cũng chẳng trông đợi chuyển biến gì ở ngành y tế khi sau bao nhiêu chuyện tệ hại thời gian qua không một nhà quản lý ngành nào đứng ra nhận trách nhiệm và bị xử lý.
“Nhân bản xét nghiệm” quả là một điều tồi tệ và không thể tha thứ. Chỉ có thể gọi đó là tội ác. Và tội ác này sẽ tiếp tục tồn tại, chuyển đổi thành một dạng khác khi niềm tin đổ vỡ.
Bình Yên

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

Sưu tầm ( để mình tự nhắc mình đừng phạm sai lầm của Trương Phi, hi hi :)

Tiến Sỹ Tâm Lý Huỳnh Văn Sơn
HÃY TỰ NHẮC MÌNH


Đừng vì cô đơn mà chọn đại một người để yêu. Thật chẳng công bằng cho cả hai và cũng thiếu trách nhiệm. Hãy tìm một người bạn tri kỷ chứ không phải người yêu.

Nếu nhắn tin cho người ta mà lâu không thấy người ta trả lời, đừng nhắn nữa, không có sự chờ đợi thấp hèn đến thế.

Nếu không có ai bên cạnh, hãy thử một mình nghe nhạc, đọc sách, chơi game, xem phim, viết blog, viết nhật ký... Hãy tập quen dần với bản thân mình.

Nếu như cảm thấy đau đớn trong lòng, hãy tìm một góc nhỏ hoặc trốn trong chăn khóc một trận long trời lở đất, chẳng cần ai đồng tình thương hại. Khóc xong rồi ngày mai lại vui vẻ tiếp tục cuộc sống.

Nếu có một ai đó làm chậm bước chân của mình, hãy nhẹ nhàng rẽ sang hướng khác. Người không biết quý trọng mình không đáng để mình tiếp tục cho đi tình bạn hoặc tình yêu vì cuối cùng người bị tổn thương nhiều nhất sẽ là mình mà sẽ không có ai xót xa cho mình.

Hãy tự nhắc mình 1

Nếu mà có thể không hút thuốc thì đừng hút, có thể không uống rượu thì đừng uống. Đây là những hành vi hủy diệt bản thân, nếu là vì ai đó mà làm vậy thì rõ ràng mình là đứa ngốc xít những người thật sự yêu mình sẽ không làm mình đau.

Lúc đau buồn nên tìm một người bạn mà mình tin tưởng để trút tâm sự, không nên chịu đựng một mình, làm tăng thêm nỗi buồn, nỗi cô đơn.

Lúc không vui buổi sáng có thể ngắm trời xanh mây trắng, buổi tối có thể ngắm trăng ngắm sao, đất trời bao la rồi sẽ có nơi thuộc về mình. Thà rằng đau một cách cao ngạo còn hơn yêu trong lén lút. Hãy nói với bản thân mình “You're the best” và giữ vững niềm tin.

Đừng vì cô đơn mà chọn đại một người để yêu. Thật chẳng công bằng cho cả hai và cũng thiếu trách nhiệm. Hãy tìm một người bạn tri kỷ chứ không phải người yêu.

Nhớ kỹ ngày sinh của người mình yêu thương, đó là gia đình và cả chính mình. Sinh nhật mình không ai tặng quà cũng chẳng sao, mình vẫn có thể mua quà tặng ba mẹ. Nên nhớ, cha mẹ là người vất vả nhất khi mình sinh ra đời.

Hãy tự nhắc mình 2

Lúc rảnh rỗi hãy nghe một đoạn nhạc hòa tấu nhẹ nhàng, đọc vài trang sách hay, ngủ một giấc trưa. Khi tâm trạng không vui cũng có thể ngủ một lát.

Bắt đầu từ bây giờ, phải thông minh một chút, đừng bao giờ hỏi người khác có nhớ mình không, có yêu mình không? Nếu người ta nhớ và yêu mình thì người ta khắc sẽ nói... những lời này mà thốt ra từ miệng mình thì người ta sẽ trở nên kiêu ngạo và không quan tâm.

Không nên quá quan trọng hóa một số người hoặc một số việc, hãy để tất cả thuận theo tự nhiên. Thế giới này vốn không công bằng mà, quá quan trọng một việc gì đó sẽ đánh mất giá trị của bản thân.

Đừng vì bất cứ ai hay bất cứ việc gì mà ngược đãi bản thân như nhịn đói, khóc thương, tự kỷ, stress... đấy là những hành động chỉ có ngốc mới làm. Tất nhiên, đôi khi có ngốc nghếch một chút cũng chẳng sao, chẳng ai phải thông minh suốt cả đời...

Dù trong bất kỳ tình huống nào cũng không nên nói xấu người khác. Nếu bắt buộc phải nói thì nói vài lời tốt đẹp. Dù sao thêm một người bạn, cho dù ko phải là thân thiết lắm vẫn hơn là thêm một kẻ địch vì vài lời nói thiếu thận trọng, thiếu suy nghĩ của mình.

Đôi khi có thể xem vài bộ phim bi Hàn Quốc nhưng không nên đam mê, có thể ra đường mà tóc tai ủ rũ nhưng phải chú ý trường hợp, có thể chửi vài từ không hay ho nhưng chỉ khi với bạn bè thân thiết của mình. Phải nhớ là nói xong thì quên đi những điều không vui.

Phải có một số bạn khác phái, chỉ đơn giản là bạn thôi nhưng lại là những quân sư tài ba cho mình khi cần thiết.

Hãy học cách thay đổi mình khi nỗi đau đến. Có những lời, nên chôn chặt trong lòng. Có những nỗi đau nên lẳng lặng quên đi. Khi đã trải qua, thấy mình trưởng thành hơn, tự mình hiểu là đủ. Có những thay đổi mình không cần phải nói ra, người ta sẽ nhìn thấy.

Hạn chế tranh cãi với người khác. Trong cơn giận người ta rất đáng sợ, sẽ vì mất điều khiển mà nói hoặc làm những điều đáng sợ không kém. Hãy nhẫn nhịn rồi suy nghĩ căn nguyên của vấn đề mà giải quyết trong êm đềm.

Cho dù phát sinh mâu thuẫn với bất cứ ai, cố gắng giải quyết trong vòng 24h, càng để lâu sự việc sẽ càng khó giải thích. Nếu trong phạm vi chấp nhận được hãy xin lỗi trước. Ngẫu nhiên làm người xấu trước cũng không phải là việc quá tệ đâu.

Hãy yêu thương và trao yêu thương cho những người thực sự xứng đáng nhé!

[sưu tầm]